Xuân đã về trên những chồi lộc biếc
Vườn nhà ai - đào đơm những nụ non
Nắng sớm nay hình như cũng tươi hơn
Giọt sương đọng, long lanh như ngọc quý
 
Anh lặng lẽ tìm chỗ ngồi mộng mỵ
Thuở ngày xưa một lối cũ đi về
Đâu là gió mà anh bay đi mất
Có là chim thì cũng nhớ chốn xưa
 
Bạn bè chơi - nhóm có dăm ba đứa
Khó gì đâu mà chẳng biết một người
Xòe bàn tay chưa nắm – đã buông lơi
Ồ lạ quá tình yêu như sương khói
 
Xuân đã đến - thật đều như đã hẹn
Bậc thời gian hun hút phía sau lưng
Anh bình thản nhìn ngoài khơi biển động
Và dấu đi sóng dữ ở trong lòng
 
Xuân đã đến – cũng như em đã đến
Dăm ba hôm rồi cũng sẽ vụt xa
Để lại hương xưa trong nắng nhạt nhòa
Và sợi tóc trên vai anh hờ hững.
 
Nguyễn Thành Trung