Hoàng Hôn Bên Hiên Nhà - Nguyễn Thành Trung

Nắng vàng phai một nửa
Bên kia
Mưa rấm rức ven đồi
Ngôi nhà cũ
Ai vừa khép cửa
Bên hiên quen
Vắng một bóng người
Chẳng hẹn
Thế mà thay nhau bước
Về đâu?
Không để lại một lời?
Cũng lạ
Từng người sau - kẻ trước
Chẳng chờ…
Dù sẽ đến một nơi
Chiều xuống thấp
Không gian vô sắc
Mây giăng quanh
Núi khóc giữa đời
Chân bước
Chuông thánh vang từng tiếng
Chắp tay
Chùa hòa nhẹ chuông ngân
Ta khẽ
Thử đụng vào sương khói
Giật mình
Dù biết sẽ đến lần
Đêm sập xuống
Chiều chơ vơ lại
Đưa tay ôm
Trọn bóng tối vào lòng
Cửa đã khép
Hiên nhà trống rỗng
Ánh sao trời
Lịm tắt một ngôi
Xin chút ân tình xưa
Đọng lại
Để lòng ta
Đưa tiễn một người.
Nguyễn Thành Trung