Với tất cả sự trang trọng, chúng tôi xin đăng bài bút ký của chị Bùi Thị Lợi cùng hình ảnh do anh Ngô Kiều Phát, đại diện các anh chị của niên khoá 1968-1971, gởi cho, nhân ngày họp mặt về thăm trường NLS Bảo Lộc được tổ chức vào ngày 30 tháng 8 năm 2008 vừa qua. Cảm ơn các anh chị trong ban tổ chức đã dành cho Trang Nhà cơ hội làm công việc truyền đi những tin tức và hình ảnh về sinh hoạt của các anh chị NLSBL ở quê nhà đến quí Thầy Cô và bạn bè khắp nơi. (Trang Nhà) 40 năm trở lại miền đất hứa
Cuối năm 2005, dự định tổ chức về trường không thực hiện được. Lần đó tôi cứ ray rứt mãi như mình có lỗi, như mình còn món nợ chưa trả cho nhóm bạn NLS Bảo Lộc. Từ lâu, đối với tôi, Bảo Lộc như miền đất hứa. Sau ngày mãn khoá tôi đã trở lại Bảo Lộc không biết bao nhiêu lần, mỗi lần mỗi thời điểm khác nhau, nhưng đều cùng một mục đích là thăm lại trường xưa. Khi thì tự cá nhân tôi đi tìm kỹ niệm của riêng mình, khi thì cùng vài người bạn thân, cũng có lúc chúng tôi tổ chức đưa Thầy Cô và bạn bè về trường có đến hàng trăm người... Vậy mà với tôi vẫn chưa đủ, lúc nào tôi cũng sẵn sàng, có cơ hội là tôi lại trở về Bảo Lộc. Và cơ hội đã đến ...
Tháng 8 năm 2008 nhóm bạn niên khoá 1968-1971 có ý định tổ chức họp mặt khoá ở Bảo Lộc để kỷ niệm 40 năm ngày chúng tôi nhập học. Thật là một ý định tuyệt vời thú vị. Khi đưa ra thảo luận cả nhóm đều sôi nổi tán thành, nhưng đến giờ phút cuối thì với nhiều lý do khác nhau nhiều bạn không tham gia được. Ngay cả hai thầy Hồ Phước Hải và Phan Quang Định đã hứa chắc sẽ cùng đi nhưng cũng bận việc đột xuất.
Chuyến xe 25 chổ chỉ có 18 người chúng tôi nhưng đầy ắp tiếng cười và chuyến đi đã thành công ngoài sức tưởng tượng. Tôi sẽ kể lại cho các bạn nghe.
Buổi sáng hôm đó chúng tôi khởi hành muộn hơn dự định một chút vì đợi Ngô Kiều Phát đi đón Lê Văn Lực. Lâu lắm rồi, L.V.Lực không có dự các buổi họp mặt hàng năm nên chúng tôi rất vui khi nghe tin bạn tham dự chuyến đi. Nhưng khi bạn đến chúng tôi đều thoáng ngở ngàng, bạn thay đổi nhiều quá, nghe nói bạn vừa trải qua cơn tai biến, bạn gầy và tiều tuỵ nhưng vẫn hóm hỉnh trả lời các câu trêu đùa của bạn bè trên xe. Các bạn còn nhớ ngày xưa ở lưu xá bọn con trai hay đọc câu: Lực lông leo lên lầu le lưỡi liếm. Bây giờ Đinh Công Lý nhắc lại, bạn không giận mà lại thấy vui.
Xe đi ngang Biên Hoà ghé đón Nguyễn Phước Long, Lê Phong Hào và Đặng Thị Hương, lần nầy Lương Văn Minh không đi được vì bận làm chức Hiệu Phó một trường Cấp 3 ở Biên Hoà, hôm nghe L.V.Minh nói không đi được cã nhóm đã kháo nhau rằng: Nếu L.V.Minh đi Bảo Lộc chuyến này thì tụi mình sẽ không gọi biệt danh Minh cà chớn nữa, còn nếu không đi thì vẫn "Minh cà chớn, Minh cà chớn muôn năm". L,V.Minh cười chấp nhận. Những biệt danh đi liền tên gọi của nhóm mình thoạt nghe thì khôi hài nhưng ngẩm lại thật thân thương, đâu phải ai cũng có được những nickname chính gốc Bảo Lộc như Thành mát, Thành con, Phát dê, Sơm gờ, Lý đui, Phương bông, Tâm cán vá ... phải không các bạn ?.
Xe chạy qua Định Quán, Nguyễn Minh Tâm khẳng định cái bảng "Đá cấm leo" vẫn còn treo trên đá hòn chồng. Nguyễn Kim Nguyệt rất muốn lên xem nhưng chân bị đau khớp không leo lên được, thật tiếc!
Xe đến đèo chuối, Bùi thị Lợi nhắc lại sự tích ngày xưa tiên nữ trên trời xuống đây tắm suối bị bọn con trai NLS nhìn trộm nên mắc cở khép đùi chéo lại để che ... nên người ta đọc đùi chéo thành đèo chuối. L.P.Hào phản đối cho rằng sự thật không phải tiên nữ mà là tiên nam xuống tắm vì tiên nam mới có chuối, nên khi bị con gái NLS nhìn trộm tiên nam mắc cở bay vội về trời làm rớt chuối xuống mọc thành rừng chuối. Mọi người nghe chỉ biết cười chứ không biết ai đúng ai sai.
Xe lên đèo Bảo Lộc, nhìn những cụm hoa Thạch Thảo nở rộ phủ tím các vách đá ven đường, người viết bài chợt nhớ và kể cho các bạn đồng hành nghe một kỹ niệm rất lãng mạn đáng yêu đã xảy ra vào một kỳ nghỉ hè, trên chuyến xe đò từ Bảo Lộc về ngang đèo, bổng nghe tiếng kêu hớt hải: Dừng lại-Dừng lại. Tài xế vội ngừng xe, một thanh niên nhảy xuống với tay hái một cụm hoa Thạch Thảo rồi leo lên xe tặng cho cô bạn ngồi kế bên, mặc cho tiếng chửi thề của tài xế và tiếng cười ngưởng mộ của những người chung quanh. Thử hỏi đã có mấy ai được tặng hoa Thạch Thảo?
Con đường đèo Bảo Lộc có rất nhiều kỹ niệm với học trò NLS như vậy đó. Những câu chuyện về đèo tiếp tục được kể cho nhau nghe. Chuyện kể rằng nước ta sở dĩ bị nghèo hơi lâu là vì ngay giữa cái hình cong chữ "S" có ngọn đèo không biết tự bao giờ mang tên là Đèo Ngang ngụ ý là đang nghèo. Các cấp lãnh đạo chợt nhận ra rằng cần phải đổi tên đèo ngang thì mới ăn nên làm ra được. Sau mấy kỳ đại hội họp bàn, nhất trí ra nghị quyết đổi tên thành Đèo Nghếch. Quả thật từ đó kinh tế phát triển, dân giàu nước mạnh. Nhưng lại phát sinh vấn đề dân số gia tăng, không còn khẩu hiệu "gái hay trai chỉ hai là đủ" nữa. Bấy giờ Ban Kế Hoạch Gia Đình mới xin ý kiến trung ương cho đổi tên đèo một lần nữa.Thử hỏi nên đổi tên là gì để ổn định dân số đây? Mọi người trầm ngâm suy nghỉ mãi. Cuối cùng N.K Phát đã có đáp án là đổi tên thàng Đèo Đứng. Mọi người vổ tay hoan hô và trên xe được một trận cười sảng khoái.
Đến đây thì xe đã vào địa phận Đại Lào, rồi Thánh Tâm, Tân Hà, Đỗ Hửu. Ngồi trên xe mà chúng tôi vẫn cảm nhận được mùi hương trà dìu dịu lan toả. Xe chạy ngang cổng trường ai cũng náo nức muốn xuống ngay. Nguyễn Thị Nga đề nghị cho xe về khách sạn nghỉ ngơi đến 3 giờ chiều hãy vào trường. Trời đang nắng gắt, hy vọng sẽ chụp được những tấm ảnh thật đẹp để khoe với các bạn ở nhà. Thế nhưng than ôi, sau khi nhận phòng tắm gội qua loa, cả bọn hớn hở đi bộ vào trường (khách sạn chỉ cách trường vài chục mét) thì mây đen kéo đến tối trời và cơn mưa bất chợt đổ xuống thật nhanh. Cả bọn chỉ kịp chụp một tấm ảnh trước cổng trường có giăng tấm khẩu hiệu: Họp Mặt Nông Lâm Súc Bảo Lộc - Chào Mừng Các Bạn Khoá 68-71 do N.P.Long vẽ rất đẹp, rồi chạy vào trú mưa trong phòng thường trực ngay cổng trường. B.T.Lợi đã cẩn thận nhờ cô Hồng Nhung xin phép Ban Giám Hiệu trước rồi nên cả nhóm được tiếp đón ân cần, mời vào phòng chiêu đãi nước trà.
Mãi đến hơn 4 giờ chiều cơn mưa mới ngớt, không thể đợi mưa tạnh hẳn, cả bọn đi dưới những giọt mưa lất phất mà câu chuyện vẫn râm ran. Đầu tiên là đi dọc theo hành lang các dảy lớp học A, B, C. Bùi Thị Lợi kể cho các bạn nghe có lần tan học cũng chiều mưa như thế này, B.T.Lợi và Thái Thị Tốt đi ngang qua hành lang lớp Thuỷ Lâm, chợt nghe có tiếng gọi: Chị Tốt ơi, anh Nguyễn Á Bảy muốn nói chuyện với chị nè. Biết là bọn con trai Thuỷ Lâm trêu mình, nhưng Thái Tốt chỉ do dự một chút rồi bước thẳng vào lớp, thấy N.A.Bảy đang ngồi ở hàng ghế đầu. Tốt bước đến hỏi : Anh Bảy cần nói chuyện gì ? Thế là N.A.Bảy bối rối, e thẹn, lắp bắp nói: không-không. Rồi đứng lên ôm tập chạy như bay ra cửa. Từ đó bọn con trai hết trêu ghẹo nữa.
Trời vẫn còn mưa, cả nhóm đi về hướng lưu xá E. N.T.Nga chỉ cho mọi người xem cái chỗ ngày xưa lần đầu tiên tập chạy xe Honda, đạp thắng mà rồ ga tông thẳng lên 3 bậc thềm lưu xá. B.T.Lợi thì muốn tìm lại cái bậc thang lên lầu, có lần đi nông trại về, đôi giầy bốt dính bùn đất trơn trợt đã làm té lăn tròn. Cả bọn củng muốn nhìn lại cái ban công lưu xá nơi mà cuối năm lớp 12 nhiều đứa đã đem sách vở ra đốt rồi đập vở cả ngọn đèn dầu, hả hê kêu lên: ta đã trả sạch nợ sách đèn rồi. Ôi những cô bé 15, 16 ngày xưa bây giờ đã là cụ bà 60, kỹ niệm ùa về nhớ thương làm sao. Không biết mấy bạn trai nghĩ gì, chứ đám con gái đã lặng người trong lưu xá E buổi chiều mưa gió lạnh. Mỗi người đứng trước cửa phòng củ của mình để nhớ...
Trời vẫn mưa lâm râm, chúng tôi không đi qua các lưu xá A, B, C, D. Cũng không lên Đại Thính Đường. Nhìn con đường Hoàng Hoa Lộ trống trải dưới mưa chúng tôi cảm thấy như lạc lỏng ở một nơi xa lạ, cả nhóm quyết định kết thúc chuyến tham quan trường. Trở ra phố, ghé nhà hàng Nam Huê ăn tối. Một bửa tiệc thịnh soạn nhưng không có bia chỉ uống trà nóng. Lâu lắm chúng tôi mới được thưởng thức trọn vẹn hương vị đậm đà của trà Bảo Lộc. Còn gì thú vị hơn ngồi nhâm nhi từng ngụm trà, nghe những người bạn thân kháo nhau những mẫu chuyện vui thời còn ngồi chung một lớp.
Nhưng chẳng lẻ ngồi mãi trong tiệm cơm, cả nhóm đề nghị đi hát Karaoke. Bên cạnh khách sạn trên nền nhà củ của chị Kim Nguyên ngày xưa bây giờ là một nhà hàng karaoke. Chúng tôi chỉ muốn hò hét một chút cho vui thôi. Trời tạnh mưa, cả bọn kéo nhau ra phố, Bảo Lộc về đêm thật vắng vẻ, chỉ còn vài quán ăn mở cửa, lưa thưa mấy khách qua đường. Cả nhóm định đi bộ lên chợ, nhưng qua hết dốc cầu thì quay trở lại. D.C.Lý ghé mua mấy lon bia về khách sạn. Chúng tôi tập họp tại phòng của Long-Hào-Phát-Lực. N.T.Nga đem ra mấy gói bánh kẹo và nước suối cho người không uống bia. Cuộc vui đang hào hứng thì L.V.Lực đang cáo bệnh nằm trên giường bổng nhiên ngồi dậy bước xuống, mọi người xôn xao hỏi Lực cần gì. Không nói không rằng, Lực mở túi xách của mình lấy ra một hộp sửa tươi có cái ống hút rồi chậm rải hút một hơi hết sạch hộp sửa, xong leo lên giường nằm tiếp. Các bạn hảy tưởng tượng một ông cụ non bình thản uống sửa tươi giữa đám bạn bè đang nhậu bia, cả nhóm lại được thêm một trận cười chảy nuớc mắt.
Cuộc vui rồi cũng tàn, cả bọn về phòng ngủ để sáng mai còn một chuyến tham quan thác Dambri.
Sáng hôm sau, một số bạn dậy sớm đi lễ nhà thờ. Đến 7 giờ tập trung xe chở ra chợ ăn sáng và dạo một vòng quanh chợ. Đúng 9 giờ lên đường vào thác Dambri. Trên đường đi ghé qua Tu viện Bát Nhã, nơi đây có phong cảnh rất đẹp. Bữa trưa cả nhóm ăn cơm ở nhà hàng Tâm Châu. Đến 1 giờ thì lên xe về lại Sài Gòn. Tưởng lượt về mọi người mỏi mệt, nhưng có lẻ nhờ những tách cà phê khuyến mãi của tiệm trá Trâm Anh nên cả nhóm vẫn còn sôi nổi kể chuyện tiếu lâm cho nhau nghe. Đ.C.Lý và L.P.Hào quả thật càng già càng hóm hỉnh.
Chẳng mấy chốc xe đã về đến Biên Hoà, B.T.Lợi thay mặt các bạn cám ơn tài xế và nhất là N.T.Nga đã tổ chức chu đáo cho chuyến đi. N.K.Phát đại diện cả nhóm bàn giao việc tổ chức họp mặt khoá 68-71 năm 2009 cho N.P.Long. Chia tay nhóm bạn Biên Hoà xe tiếp tục về Sài Gòn. Kết thúc chuyến đi.
Thật là hai ngày tràn đầy hạnh phúc, được cùng nhóm bạn thân yêu trở về miền đất hứa, thăm lại trường xưa. Trong niềm vui lớn đó xin hảy dành một giây phút tiếc thương những người bạn đã chia tay chúng ta ra đi mãi mãi. Và cũng xin một giây phút nhắc nhở những người bạn bên ta hãy yêu thương, đoàn kết và trân trọng giữ gìn tình thân NLS Bảo Lộc mãi mãi vững bền.
Chiều mưa Sài Gòn tháng 9 năm 2008
Hippie Lợi