Một ngày đầu tháng sáu năm 2005. Tôi may mắn được anh N.T.Phúc (khóa 2 NLM) tặng cho một thư mời của chính Phó Thống Đốc bang IOWA mời sang sứ cờ Hoa tham dự hội chợ về heo (World Pork Expo) ở thành phố DesMoines, IOWA.

Thú thực khi nộp đơn vào Lảnh sự Quán Hoa Kỳ tôi cũng hồi hộp không chắc mình có xin được visa hay không với cái lý lịch quá đơn giản của mình. Thế rồi trời đã không phụ lòng người. Cầm passport đã được cấp visa tôi bước đi mà chân cứ lướt nhẹ như bay trên đường. Tôi nhớ lại cái cảm giác tuyệt vời này của 37 năm về trước, khi tôi thấy tên mình trên bảng danh sách trúng tuyển vào trường Trung học Nông Lâm Súc Bảo Lộc.

Một lần nửa tôi ngỏ lời cảm ơn anh N.T.Phúc đã cho tôi cơ hội mà không để mấy ai được có. Ngày 6 tháng 6, chuyến bay đầu tiên rời phi trường Tân sơn Nhứt đi San Fransico. Đây không phải là lần đầu tiên đi nước ngoài, nên thủ tục xuất cảnh không làm tôi bối rối. Nhưng lần nhập cảnh đầu tiên vào nước Mỷ tôi cũng gặp trở ngại đôi chút vì trình độ tiếng Anh của mình quá yếu, cũng may tuy không nói được tiếng Anh nhưng tôi cũng nói được tiếng Em nên mọi chuyện cũng trôi chảy. Anh P.M.Tuyên ra đón và đưa tôi về nhà. Trên đường đi tôi choáng ngợp vì hệ thống xa lộ quá hiện đại của nước Mỹ. Nhưng tôi cũng hơi thất vọng vì cứ nghỉ là ở Mỹ không có rác rưởi ngoài đường, giống như bên Singapore và sẽ phạt nặng những ai xả rác trên đường, nhưng tôi vẩn thấy rác trên đường phố. Tôi nghiệm ra một điều, ở xứ người có sạch đẹp, văn minh, hiện đại hơn Viêt Nam, nhưng vẩn là xả hội đời thường chứ không phải là thiên đường trong mơ.

Về đến nhà anh P.M.Tuyên, tôi cảm nhận được tình thân ái Nông Lâm Mục tuyệt vời. Khi các anh là những người bạn thân đã qua 50 năm, còn tôi chỉ là lớp đàn em chưa từng biết mặt, chỉ nghe tên, vậy mà cũng được đón tiếp nồng hậu. Đến lúc đi còn được chị P.M.Tuyên tặng quà. Tôi thật không biết bao giờ mới có dịp đáp tạ lòng hiếu khách của anh chị. Chúng tôi được anh P.M.Tuyên đưa đi tham quan cây cầu Golden Gate, rồi đến thủ phủ Sacramento thăm anh L.G.Tốn, thăm điện Capitol và đài tưởng niệm quân nhân Mỹ hy sinh ở Việt Nam. Họp mặt khóa 2 ở nhà anh L.V.Kiểm thật đông vui và thắm tình đoàn kết.

Ngày 9 tháng 6 rời San Francisco, chúng tôi bay đến Demoines. Lần này gặp sự cố nhỏ là máy bay trục trặc nên phải ghé lại Dalas một đêm, hôm sau mới đến nơi mà mình muốn đến. Đến phi trường Demoines chúng tôi được đón và đưa ngay đến hội chợ the World Pork Expo 2005. Đây là mục đích chính của chuyến đi nhưng với tôi chỉ là những bước dạo đầu. Chúng tôi được chiêu đải một chuyến du thuyền trên sông Mississippi thật ấn tượng. Ngày hôm sau người của công ty Diamonol V đưa chúng tôi đi Ceda Rapids bằng xe hơi. Phong cảnh ở đây đẹp như tranh vẻ vậy, các đồng cỏ, trang trại, nhà máy hiện ra trước mắt tôi như trong phim. Chúng tôi được mời ở khách sạn rất sang. Có một điều làm tôi ngạc nhiên là sau khi ăn tối trong nhà hàng, nhìn đồng hồ thấy 8 giờ tối mà ngoài trời hãy còn nắng như chỉ mới 4 giờ chiều Saigon. Ở Mỹ mùa hè là như vậy đó!

 

Hôm sau phải thức dậy sớm để chuẩn bị một ngày làm việc với Công ty Diamond V. Thật ra tôi chỉ là người “ăn theo” nên chẳng bận rộn gì chỉ cần ngồi nghe họ nói và đừng ngủ gục là được.Tôi mong sớm rời bang IOWA để còn đi tiếp. Sự tiếp đón nồng hậu và chu đáo của người Mỹ làm tôi cảm phục. Những ngày làm việc ở Ceda Rapids thật tuyệt vời không thể quên.

 

Ngày 12 tháng 6 chúng tôi đến NewYork. Chia tay anh N.T.Phúc tôi về nhà người cháu. Tôi thực sự thoải mái trong tình thân gia đình. Đứa cháu đưa tôi đi tham quan biểu tượng nước Mỹ, tượng Nử Thần Tự Do. Sau đó đi Washington tham quan Nhà Trắng, Lầu Năm Góc và Đài Tưởng Niệm còn gọi là tháp bút chì. Đến nhà anh N.H.Thái, khu chợ Việt Nam. Khi về còn ghé qua Casino Mahathan thử thời vận nửa.

 

Ngày 20 tháng 6 ở NewYork một tuần, sau đó bay về California. Đây mới là điểm của tôi. Ở đây có một sự kiện rất quan trọng chờ tôi tham dự. Đó là cuộc họp mặt của Đại Hội Nông Lâm Súc Hải ngoại kỳ 2 được tổ chức ngày 9 tháng 7. Nhưng từ hôm nay đến ngày ấy còn lâu. Tôi còn thời gian đi tham quan thành phố Los Angeles, Đại lộ Holywood với những viên đá in tên các ngôi sao điện ảnh nổi tiếng thế giới, khu giải trí Disneyland và cả phim trường Universal Studio. Tôi còn được đi đến thành phố Las Vegas tiểu bang Nevada nơi có những sòng bạc lộng lẩy nhứt và những show diển độc đáo. Tôi mệt mỏi vì những chuyến đi dồn dập nhưng vẩn phải cố căng mắt để nhìn vì khó có dịp trở lại lần thứ hai.

 

   

Ngày 4 tháng 7 Ngày, lể Độc Lập của nước Mỹ. Tôi được vợ chồng Nguyễn đức Trang mời về nhà với cuộc họp mặt nho nhỏ Welcom to USA thân mật cùng những người bạn Nông Lâm Súc. Ở nước Mỹ nầy tôi thấy có cái hay là bạn bè đi họp mặt đều đưa vợ hoặc chồng cùng đi, còn ở Việt Nam vì công việc bận rộn nên ít khi vợ chồng cùng đi với nhau. Nghe nói bên Mỹ các bà vợ còn có nhiệm vụ thiêng liêng là làm tài xế đưa chồng về nhà sau mổi buổi tiệc vui quá chén. Thật đáng hoan nghênh. Ở đây tình cờ được tin nhà chị Lê thị Nhài và anh Bình Xuyên có tang lể của bà chị. Tôi cùng bạn bè có đến chia buồn. Thật là trọn vẹn nghỉa tình Nông Lâm Súc khi vui buồn cùng xẻ chia.

 

Rồi ngày vui cũng đến gần Thái thị Tốt gọi điện báo tôi biết là đã từ Seatle xuống Santa Ana ở nhà Đồng Anh. Tôi lập tức chạy từ Santa Clarita đến ngay với bạn. Thật cảm động khi được anh Như và Đồng Anh tiếp đón niềm nở. Chúng tôi đã ở đó trước và sau ngày Đại hội cả tuần lể. Những người khách trọ như tôi, Thái thị Tốt, Nguyễn hồng Sơn, N.H.Thái anh chị Chín và Huỳnh Hoa cứ mổi sáng thức dậy lúc 9 - 10 giờ, đi ăn sáng rồi kéo nhau đi shopping đến chiều trở về đợi các bạn đến như vợ chồng Ngô hửu Thành, Nguyễn triệu Lương, Phan tấn Phương, Nguyễn đức Trang… có cả Trần Kim Anh là người không học Nông Lâm Súc nhưng rất có tình với trường Nông Lâm Súc, rồi vợ chồng anh Nguyễn Việt Thắng, Hồ Công Danh … nhiều và nhiều lắm. Các bạn đi làm về kéo nhau đến nhà Đồng Anh. Mổi người đem theo một món ngon và bia rượu thì vô tư. Thêm vào sự chu đáo của gia chủ, chúng tôi có những đêm gần như ngồi suốt đêm đến sáng để kể cho nhau nghe những kỹ niệm vui buồn, những khó khăn đã qua, những thành đạt vẽ vang và cả những cai đắng thất bại. Rồi bàn chuyện tổ chức cho ngày Đại Hội kỳ hai.

 

Ngày 9 tháng 7 Ngày vui đến, thật là một cơ hội hiếm có cho tôi được gặp lại rất nhiều Thầy, Cô, các anh chị khóa lớn. Bạn bè và các khóa đàn em. Ban tổ chức đã chuẩn bị thật hoàn hảo cho buổi họp mặt. Từ khâu tiếp tân đến khâu ẩm thực và cả người hướng dẫn chương trình tạo một không khí vui tươi, đoàn kết và ý nghỉa. Được mời lên phát biểu trước Đại Hội tôi rất xúc động. Thay mặt cho các bạn ở Việt Nam tôi chúc mừng Đại Hội thành công tốt đẹp và chúc sinh hoạt Nông Lâm Súc hải ngoại ngày càng phát triển lớn mạnh.Chúc trang Web Nông Lâm Súc Bảo Lộc mải là cầu nối liên kết bạn bè Nông Lâm Súc Bảo Lộc khắp nơi trên thế giới. Chúc các bạn luôn vui khỏe và tình đoàn kết Nông Lâm Súc Bảo Lộc mải mải vửng bền.

 

Ngày 15 tháng 7 tôi từ giã Cali để về lại Saigon. Ở đây có người thân yêu chờ đón tôi trở lại với sinh hoạt bình thường của một cán bộ kỹ thuật, ngày ngày cặm cụi trong phòng thí nghiệm nghiên cứu các loại vắc xin heo gà, thỉnh thoảng hoài niệm một chút về giấc mơ đã trải nghiệm “Chuyến Mỹ du mùa hè năm 2005 “ 

Viết xong cuối tháng 3 năm 2007 

BTL, Con ma nhà họ Hứa      

Trích trong ĐS NLSBL 2007    

Cùng Tác Giả / Đề Tài