![]() |
Linh Mục Nguyễn Mai Sơn |
Chủ Nhật tuần trước Hằng gọi điện thoại cho tôi giọng rất vui: Chị ơi, H.Huệ nhờ em mời chị Chủ Nhật tuần sau 10-7 ăn trưa ở quán ăn Ngon lúc 11 giờ. Tôi hỏi ngay: Chuyện gì? Hằng nói Huệ không cho biết lý do cứ đến rồi sẽ biết. Tôi quá quen cái tính úp úp mở mở của Huệ chuyên dành cho bạn bè những bất ngờ đầy ngạc nhiên thú vị nên cũng không thèm thắc mắc làm gì.
Mấy ngày sau tình cờ gặp PĐLong, tôi hỏi: Long có biết Huệ mời chị em mình dự tiệc gì không? Long cũng ngập ngừng dè dặt đoán mò: Chắc là Huệ từ giã bạn bè đi định cư đó chị. Tôi nghe qua thoáng buồn vì nghĩ rằng mình sắp xa một người bạn nữa, nhưng cũng vội vui mừng ngay với ý nghĩ có thể bạn mình sẽ có một cuộc sống mới hạnh phúc hơn… Thế rồi ngày qua ngày, cuối tuần tôi có việc nhà phải về quê ở Biên Hòa, nhớ đến lời mời của Huệ tôi cũng có ý lười không muốn tham dự, nhưng lại nghĩ biết đâu bạn mình sắp đi xa thật thì biết bao giờ mới gặp lại. Thôi thì...
Sáng Chủ Nhật tôi phải chạy xe Honda từ Biên Hòa xuống Saigon thật sớm để kịp giờ...
Đến nơi tóc tai phờ phạc, áo quần còn vương bụi đường tôi chỉ kịp ném vội cái balô vào nhà rồi đi thẳng ra quán. Từ lúc quán Ngon khai trương quán mới xây dựng lại đây là lần đầu tiên tôi đến nên hơi lạ lẫm, vừa ngừng xe tôi thấy anh Nguyễn Hữu Minh đứng trước cửa, tôi yên tâm vì mình không đến quá trể nhưng cũng hơi ngạc nhiên vì mời cả anh Minh ở Vĩnh Long lên thì chắc là chuyện không nhỏ. Tôi cho xe vào gởi ở tầng hầm rồi đi thang máy lên, đúng là quán mới hiện đại thật, tôi gặp Thoại ở cửa nhưng không nhìn thấy các bạn ngồi đâu, quán rộng quá, tôi lại gọi cho Hằng, Hằng ra đón, tôi chưa kịp ngắm nhìn khung cảnh bày trí của quán, chỉ thấy mới lạ, khang trang hơn xưa nhiều.
Hôm nay Chủ Nhật quán rất đông khách nhưng bàn ghế sắp xếp rất ngăn nắp, từng khu vực riêng dành cho khách rất lịch sự, từ xa tôi đã nhận ra hình ảnh rất đổi thân quen: một dãy bàn nối tiếp nhau thật dài, hai hàng ghế kín chổ ngồi, tiếng nói cười rộn rã…đúng là không khí NLS, tôi nhận ra Thầy Châu Kim Lang và đến chào trước tiên, kế đến là anh Nguyễn Văn Phước dạy Công Thôn, và hai anh Lai Minh và Hữu Minh dạy Mục Súc ngồi ở vị trí đầu bàn trang trọng, tiếp theo là các bạn khóa 70-73. Thủy Lâm có: PĐLong, DXTriều, NVThoaị, NVDũng. Mục Súc có: TQTâm, LVThạch, NĐTrọng, TTTuyết, NTVân, LNHạnh, LTLiên, HTKHuệ, BTHGấm, NTKLoan, TTĐạt, NCBình. Canh Nông có: NVHùng, NTThủy,PTHằng, NVBình, Công thôn có: LKKhôi, TAThái. Chỉ có Thuấn và tôi là học khác thôi. Thuấn đã dành cho tôi ghế ngồi giửa Thuấn và Thầy CKLang.
Vừa an vị tôi thấy một người tiến tới chào hỏi bắt tay và gọi tôi bằng Chị, nhìn dáng người thấp, mái tóc bạc muối tiêu, ánh mắt hóm hỉnh, môi cười rất tươi, đặc biệt cái mũi to phúc hậu mà theo tướng số là Quí Nhân…Thật tình tôi không nhớ là ai, nhưng nghe chào gọi tôi là chị tôi biết là học sau tôi nên tôi mạnh dạn hỏi: Em học lớp nào? – Dạ, Lớp Công Thôn. Tôi chưa kịp hỏi tiếp thì Hằng đã níu tay tôi nói nhỏ: Nguyễn Mai Sơn đó chị, tôi nghe tên nầy rất quen, nhất là sau khi hoàn thành tập Kỹ Yếu tôi nhớ nhiều tên bạn bè lắm. Rất tự tin tôi hỏi tiếp: Sao lâu nay không thấy Em tham dự các buổi họp mặt NLS? Sơn cười cười không trã lời, bấy giờ Lê Kỳ Khôi đứng kế bên mới lên tiếng: Chị ơi đây là NMSơn là Linh Mục ở TaiWan mới về và là người chiêu đãi Thầy Trò mình hôm nay đó. Tôi giật mình, thôi chết rồi, vậy là mình hố một vố quá nặng rồi. Mình đã dám xưng Chị và gọi Linh Mục là Em. Tôi thầm trách Huệ đã đưa tôi vào tình huống khó xử nầy. Tôi vội vàng xin lỗi, Mai Sơn cười hiền hòa nói: không sao, chị cứ tự nhiên. Tôi hết sức bối rối không biết xưng hô thế nào cho hợp lý. Tôi đạo Phật nên không quen gọi Cha xưng Con, tôi đành cười chữa thẹn và lắng nghe bạn bè cùng lớp nói chuyện với Mai Sơn, có đứa gọi tên Sơn, có đứa gọi là Cha, có đứa tôi nghe gọi là Mầy…
Tôi chợt nhớ có lần người em trai của anh Phan Đình Thọ CN69 được thụ phong Linh Mục ở Đức về VN thăm gia đình mở tiệc chiêu đãi bà con bạn bè, tôi hân hạnh được mời, vị linh mục trẻ không mặc lễ phục trông như một người thanh niên bình thường đã chuyện trò rất vui, người nói: khi về với gia đình thì Linh Mục có thể được xưng hô như người bình thường. Dù vậy tôi vẫn còn thấy e ngại nên không dám chuyện trò với Mai Sơn, bây giờ thì tôi đã biết lý do buổi họp mặt hôm nay.
Thầy CKLang cũng bị bất ngờ như tôi, Thầy nói Huệ gọi điện mời Thầy cũng bí mật không nói lý do nên Thầy đến dự với y phục chỉnh tề có cả cravatte rất lịch sự vì sợ nhở gặp sự kiện quan trọng. Thầy cũng không biết nhiều về Mai Sơn nên hỏi tôi. Thầy hỏi tôi thì tôi hỏi ai bây giò?? Tôi quay sang hỏi Hằng và Thủy nhưng hai bạn cũng không rõ lắm. Tò mò, tôi đánh liều đến hỏi thẳng MaiSơn. Tôi xin phép trước được gọi Cha bằng tên Mai Sơn, Cha vui vẻ đồng ý và nói một chút về mình: Mai Sơn quê quán ở Lộc Sơn Bảo Lộc, vào NLS từ năm Đệ Ngũ, lên Dệ Tam chọn bang Công Thôn niên khóa 73, tốt nghiệp TúTài 2 NLS Mai Sơn lên DaLat thi vào học trường nhà Dòng. Sau năm 75 Mai Sơn định cư ở Mỹ và tiếp tục học trong trường nhà Dòng ở Mỹ sau đó chuyển sang học ở Taiwan và được thụ phong Linh Mục tại đây.
Tôi thắc mắc hỏi vậy cha giảng đạo bằng tiếng gì? Cha nói: Tiếng Quan Thoại và tiếng Quảng Đông, có bạn nói Cha thông thạo 6 thứ tiếng, tôi chợt nhớ hôm đi Cà Mau các bạn đã nhắc nhiều đến người bạn cùng lớp giờ đã là Linh Mục, bây giờ thì tôi thấy tên Mai Sơn thật quen, Mai Sơn tặng cho mỗi người 1 tấm ảnh của mình mặc áo trắng và đội nón lá kiểu Trung Quốc có kèm theo địa chỉ: 28-1 Wenhoa Rd Minhsiung Chayl Country (621) Taiwan ROC TL: 886 933478309. Gia đình Mai Sơn vẫn còn người thân ở Bảo Lộc nên thỉnh thoảng Cha về thăm nhưng đây là lần đầu tiên sau gần 40 năm Cha mới có dịp gặp lại bạn bè.
Đối với Đạo Cha là một Linh Mục trọn vẹn đức tin, đối với Đời Mai Sơn là người bạn trọng nghĩa thân tình. Vì vậy mà hôm nay đón mừng Cha Nguyễn Mai Sơn có đông đủ bạn bè xa gần từ trên Bảo Lộc có Vân, Liên, Đạt... Ở ngoài Vũng Tàu có Trọng, Hùng, Thạch… Đồng Nai có Khôi... Vĩnh Long có hai Thầy Lai Minh và Hữu Minh…Thậm chí Thanh ở tận Cà Mau cũng vác nguyên bao bắp trái hái ở ruộng nhà, lên đến Gò Công từ chiều hôm qua ngủ lại, sáng nay dậy sớm luộc bắp chín rồi chở lên Saigon cho kịp mời Thầy và bạn bè khi trái bắp hãy còn hơi nóng. Hương vị ngọt ngào của đặc sản Cà Mau từ lần cả nhóm bạn về thăm Đất Mũi đến nay vẩn còn nồng ấm và hôm nay lại tiếp tục lan tỏa.
Một lần nữa tôi xin được tuyên dương tinh thần đoàn kết thân ái của các bạn khóa 70-73. Và hy vọng tinh thần bất diệt nầy sẽ lan rộng mãi trong vòng tay lớn của tình bạn Nông Lâm Súc Bảo Lộc.
Viết xong đêm 10 tháng 7 năm 2011
Bùi Thị Lợi