Đầu tiên nhớ về Nguyễn Hồng Sơn, MS71, khi tôi báo tin xin được visa đi Mỹ, Nguyễn Thị Nga ân cần dặn dò tôi phải cố tìm thăm Hồng Sơn vì nghe tin bạn vừa trải qua một cuộc giải phẩu thập tử nhất sinh. Ngay khi đến San Jose tôi đã nhờ Võ Thạch đưa đi Sacramento thăm bạn; 5 năm rồi mới gặp lại bạn. Tôi vẫn nhớ đêm tiền ĐH kỳ 2 chúng tôi đã thức gần sáng đêm để nghe bạn kể về những khó khăn vất vã của gia đình khi mới định cư. Hôm nay nhìn thấy sức khỏe của bạn suy yếu tôi thật xót xa. Nghe kể trước đây bạn phải ngồi xe lăn, bây giờ ở trong nhà thì bạn vịn bàn ghế đi lại chậm chậm, khi có việc ra ngoài bạn phải nhờ đến cây gậy. Ôi ! bạn của tôi, ngày xưa năng nổ vậy mà bây giờ… thật bệnh tật không tha một ai. Thời gian gặp nhau quá ngắn ngủi, tôi chỉ kịp nghe bạn tâm sự đôi điều. Hồng Sơn nói nếu sức khỏe cho phép thì sẽ đi dự ĐH, nhưng rồi bạn không về được.
Bạn Tôi Đâu Rồi - Bùi Thị Lợi
Một người nữa ở San Jose, đó là Nguyển Tôn Duyên CN71. Anh mới định cư được gần 2 năm, khi còn ở Việt Nam bạn là cánh tay đắc lực của ban tổ chức những buổi họp mặt Nông Lâm Súc. Tôi rất vui khi được gặp lại bạn ở nơi xứ lạ quê người nầy. Bạn mời tôi đi uống café để được nghe tôi kể chuyện quê nhà, và kể cho tôi nghe những bước đầu hội nhập của bạn. Bạn là người thâm trầm chững chạc nhưng rất tình cảm, bạn đã tham dự Kỷ Niệm Trang Nhà 2009. Bạn rất muốn đi dự ĐH lần nầy nhưng công việc đã níu chân bạn, vì vậy chương trình văn nghệ ĐH 6 vắng đi một giọng ca đã từng chinh phục các bạn nữ với Liên khúc Hòn Vọng Phu.
ĐH còn vắng một gương mặt nổi tiếng nữa đó là Dương Phú Lộc. Tôi không có hân hạnh được học cùng với bạn năm nào vì bạn vào lớp Đệ Ngũ đến Đệ Tứ thì chuyển về SG, còn tôi lại vào lớp Đệ Tam. Nhưng trong những năm thập niên 80, buổi họp mặt NLS nào cũng có bạn. Ngày xưa đó bạn hiền lành ít nói, chỉ cười và uống thật nhiều ... thế mà sao bây giờ càng già bạn lại càng duyên dáng và dí dzỏm thế. Đặc biệt là ngòi bút của bạn sắc bén vô cùng; những bài viết của bạn đăng trên Trang Nhà dot net luôn xoáy vào huyệt cười của độc giả. Tôi mới gặp lại bạn vào tháng 12 năm ngoái khi đó bạn về Việt Nam lo việc cưới hỏi cho con. Lần nầy không biết bạn bận rộn việc gì hay là không xin được phép của bà Xã khiến ĐH vắng đi một nốt nhạc vui nhộn.
ĐH còn vắng một người mà ai cũng quen tên đó là Phan Tấn Phương còn gọi là Phương Bông. Nhớ có lần bạn giải thích sở dĩ bạn bè gọi tên bạn như vậy là vì chữ Bông theo phiên âm tiếng Pháp chữ Bon có nghĩa là Tốt, ý nói bạn bè khen bạn là người tốt, thật ra chúng ta đều biết không phải vậy. Nhưng bạn là một người bạn tốt thật sự. Bạn là người đầu tiên và có công gầy dựng phong trào sinh hoạt Nông Lâm Súc từ những năm đầu ở Sài Gòn. Bạn luôn quan tâm chăm sóc cho mọi người, không ít bạn bè từng được bạn giúp đỡ trong giai đoạn còn khó khăn. Sau khi cùng gia đình định cư ở Mỹ, bạn vẫn thường xuyên về thăm quê hương và tham dự các buổi họp mặt NLS. Có một câu nói của bạn làm chúng tôi cảm động và nhớ mãi. Bạn nói lần đó bạn bệnh nặng, rất nặng; bạn sợ mình không qua khỏi, bạn đã cầu nguyện xin được có đủ sức khỏe để về lại VN thêm được một lần để thăm lại bạn bè rồi có chết cũng cam lòng. Ngày 1-1-2010 cũng vì một lời nói chân tình của Bạn mà cô bạn thân của tôi ở Seattle mua vội vé máy bay để về tham dự chuyến Về Trường NLS Bảo Lộc để có dịp bạn bè gặp lại nhau. Vì bây giờ bạn đã chuyển sang định cư ở Australia. Năm châu bốn biển xa cách nghìn trùng thật không dễ cho chúng ta có dịp hội ngộ cùng nhau. Bạn là người khiêm tốn, sự hiện diện của bạn trong các buổi họp mặt thường lặng lẽ nhưng thiếu vắng bạn trái tim NLS như hụt mất 1 nhịp. ĐH kỳ 6 nầy bạn không về tham dự được, chúng ta hy vọng kỳ sau sẽ gặp lại bạn.
Đặc biệt lần nầy vắng mặt 1 người mà lẽ ra đã có mặt, đó là Đinh Công Lý CN71. Bạn từ VN qua Mỹ du lịch thăm con gái đúng dịp ĐH NLS. Bạn đã liên lạc với BTC đăng ký tham dự, mọi người rất vui mừng chào đón. Ngô Hửu Thành nhận take care bạn, đã dành sẳn một phòng riêng ở nhà mình và chờ bạn gọi là đến đón, bạn nói sẽ đi xe đò từ San Diego về Santa Ana. Vậy mà chúng tôi chờ mãi …không biết bạn đi lạc ở đâu hay vì lý do gì bạn không đến dự ĐH mà vẫn không thấy bạn báo tin. Chúng tôi nhiều lần gọi bạn nhưng cell phone của bạn không mở, chắc phải nhờ Trang Nhà thông báo tìm người lạc.
Nhân đây tôi muốn giới thiệu một người bạn mà tôi hy vọng sẽ có mặt trong những kỳ Đại Hội tới. Đó là người bạn thân cũng là đồng hương Biên Hòa của tôi học lớp CN71. Rời trường NLS Bảo Lộc bạn đi du học ở Nhật nhưng bây giờ cùng gia đình định cư ở San Francisco, bạn là người trầm tính nhưng rất chân thành, đã chơi với bạn là chơi hết lòng, thỉnh thoảng bạn về thăm quê nhà và gặp gở những người bạn thân. Bạn vẫn thường xuyên theo dõi Trang Nhà.net. Lần nầy tôi đến Mỹ cũng được bạn tiếp đãi ân cần. Bạn nói sẽ có lúc bạn tham dự ĐH NLS nhưng bây giờ thì chưa vì nhiều lý do.
Chúng ta hy vọng vòng tay Nông Lâm Súc sẽ ngày càng mở rộng và Đại Hội NLS sẽ ngày càng đông đủ hơn, vui vẻ hơn. Một lần nữa khẳng định tình bạn NLS Bảo Lộc là bất diệt.
Hippie Lợi
Seattle, tháng 7 năm 2010
Cùng Tác Giả / Đề Tài |
---|