
Xa nhau nhiều năm, gặp gỡ hàn huyên thì không thể một ngày là có thể nói hết được. Cả ban tổ chức lẫn người tham dự đều muốn có nhiều thời gian hơn nữa để chia sẻ phần nào tình cảm của mình dành cho Thầy Cô và bè bạn… vì vậy cuộc vui cứ được kéo dài... nên cả chủ, những anh chị tại địa phương thay phiên từ nhà người này đến nhà người khác liên tiếp đãi đằng và khách, những người đến từ phương xa được mời gọi đến dự sau ngày hậu ĐH ai cũng mệt ứ hự nhưng vì ham vui.
Trước ngày Đại hội không khí sôi động vì bạn bè lâu ngày… không!... đúng hơn là lâu năm mới gặp lại nhau, tay bắt mặt mừng đã đành. Nay hầu như mái đầu ai cũng bạc, nhưng vẫn nghịch ngợm như thuở nào còn đi học. Anh em bè bạn cứ lưu luyến mãi không muốn rời tay. Có những câu nói ngày xưa còn e ngại, thầm lén; bây giờ “mạnh dạn” la lên cho mọi người cùng nghe rồi cùng chia sẻ những nụ cười… Như anh Bùi Đức Thắng, CN65-68 ngày xưa lành ơi là lành; mà bây giờ cũng tiếu lâm ra trò. Chị Trần Thị Sâm luôn ra dáng bà chị cả đáng yêu. Chị Kim Nguyên thì chân tình, hiếu khách, nhà của chị luôn tấp nập thập khách phương xa. Chị Cao Xuân Liễu thì tất bật kêu gọi người nầy, thu xếp cho người kia. Có một chuyện vui kể nhau nghe: Chị Liễu nhiệt tình nhận đi đón các bạn ở xa đến, buổi sáng thì chị Hồng Yến xuống phi trường Los Angeles. Buổi chiều thì chị Thái Thị Tốt đến phi trường JOHN WAYNE nhưng chị Liễu quên khuấy, lại nhờ phu quân là anh Cương ra phi trường Los Angeles đón Thái Tốt; trong khi đó Thái Tốt vừa đói vừa lạnh run đứng chờ ở phi trường John Wayne. Anh Cương chạy ngược chạy xuôi ở LA. Trong khi đó ở nhà mọi người lo lắng chờ đợi. Khi phát hiện ra sự lầm lẫn thì đã quá khuya. Bé Ty con chị Thuấn chở BTLợi đi đón Thái Tốt để anh Cương về nhà nghỉ. Rất cám ơn anh Cương một chàng rể NLS hết lòng vì bạn bè của vợ.
Buổi sáng trước ngày tiền ĐH, tôi và Thái Tốt gọi điện báo Đồng Thị Anh rằng chúng tôi sẽ đến thăm bạn. Tôi vẫn nhớ kỷ niệm 5 năm trước một không khí đầm ấm những ngày trước và sau ĐH2 ở nhà bạn. Tôi hy vọng lần nầy sẽ tìm nối lại mối dây thâm tình bè bạn. Điện thoại gọi không ai bắt máy, tôi để lại lời nhắn và quyết định đến. Nhà bạn đóng cửa, tôi tìm chỗ bấm chuông nhưng không thấy. Thái Tốt lớn tiếng gọi tên bạn mấy lần, hình như bạn vắng nhà, chúng tôi đành ra về sau khi gởi lại lá thư nhỏ trong hộp thư trước cổng. Một cảm giác buồn buồn, chắc là không có dịp trở lại nơi nầy lần nữa.
Khi về đến nhà chị Kim Nguyên thì một cảnh tượng "homeless" làm tôi ngạc nhiên. Tôi thấy có 2 người nằm ngủ dưới gốc cây trước sân nhà. Đến gần một người che tờ báo không thấy mặt nhưng thấy dáng quen quen, còn một người nhìn rõ thì là anh Hồ Hoa. Tôi đoán các anh từ San Jose mới đến mệt mỏi nên nằm nghỉ. Tôi sợ ngoài trời nắng gió nên kêu các anh dậy vào nhà nghỉ, nhưng các anh nói muốn nằm ngoài sân cho mát. Tôi chợt nhớ nickname của anh Hồ Hoa là Ông Tiên thôi thì để anh ung dung tự tại giữa trời dưới bóng cây xanh gió mát cho thoải mái.
Đến buổi chiều Tiền Đại Hội ở nhà chị Kim Nguyên, anh Dương Thái Phương mang đến lá cờ NLS và banderone in dòng chữ “Chào Mừng Đại Hội Nông Lâm Súc Bảo Lộc Lần Thứ 6”. Mọi người líu ríu gọi nhau đến chụp hình chung, tôi cũng được chụp hình chung với chị Hương Lan và chị Hồng Yến, chị Thoại, chị Bình, chị Độc Lập. Thái Tốt luôn là người được chụp hình nhiều nhất. Bạn vẫn trẻ trung, xinh đẹp, duyên dáng và dí dỏm. Bạn Thái Tốt như con sóc thoắt thấy trêu phá anh chị nầy lại quay qua nghịch ngợm vui đùa người khác, chỗ nào có bạn là có tiếng cười.
Lần đầu tiên gặp anh Vương Thế Đức, nhưng hai anh em đã liên lạc với nhau qua mail và điện thoại cho nhau đến cháy hết mấy cái cellphone rồi nên đâu lạ gì nhau. Nhưng lần nầy hội ngộ với Thái Tốt "quậy", anh VTĐức chịu không thấu thất thanh chạy đến cầu cứu Thầy Phan Bá Sáu: “Thầy ơi cứu em với!”. Thầy mỉm cười hóm hỉnh trả lời nhẹ nhàng: “Em à! hãy tự cứu mình đi, Thầy còn chưa biết Thầy có đựơc yên thân hay không nữa đây nè...”.
Rồi mỗi người một câu chuyện, đưa đẩy, tiếp nối... tiệc vui không muốn dứt. Tôi có cảm giác như ai cũng sợ ngày mai với không khí ĐH trang trọng không tiện cho những câu chuyện thân tình như thế nầy.
Rồi thời điểm chờ đợi cũng đến, chị Kim Nguyên bảo tôi đến sớm để chuẩn bị đón khách, tôi thật sự khâm phục tổ chức chu đáo của các anh chị. Một lần nữa tôi ngưỡng mộ sự cộng tác của các nàng dâu NLS. Thoạt nhìn không thể phân biệt được ai là dâu, ai là con gái NLS, các chị đều đồng phục áo dài màu cam rực rỡ như những cánh bướm. Người lo tiếp tân, kẻ chuẩn bị văn nghệ, thật nhịp nhàng. Các anh thì lịch sự trong bộ veston ra dáng một Gentlemen khác hẳn ngày thường. Tôi chợt nhớ các bạn mình ở quê nhà, trong mỗi lần họp mặt ai nấy đều thoải mái với quần áo đơn giản mà gần gũi thân thương. Có lần tôi thử nói đùa với chị Ngô Anh Thuấn: kỳ nầy mình đề nghị bạn bè đi họp mặt nhớ mặc áo dài, áo vest một lần xem sao nha Thuấn. Chị Thuấn vội xua tay: “Em mà kêu như vậy tụi nó ở nhà hết cho em đi họp một mình.. Tôi cũng biết vậy, mỗi hoàn cảnh một phong cách sinh hoạt khác nhau.
Đặc biệt ĐH lần nầy tôi xúc động với nghi thức chào cờ có phần rước cờ Nông Lâm Súc trong tiếng đồng ca NLM Hành Khúc vang dội khắp hội trường. Tôi tưởng như mình đang đứng ở trong Đại Thính Đường trường NLS Bảo Lộc ngày nào. Trứơc mặt tôi là quý Thầy Cô, các anh chị và các bạn, tôi cũng nhìn thấy trong mắt họ long lanh niềm cảm xúc như tôi.
Thầy Nguyễn Văn Khuy tuyên bố khai mạc ĐH. Thầy Phan Bá Sáu giới thiệu thành phần Ban Điều Hành Hội mới đắc cử. Anh Vương Thế Đức trình bày sự lớn mạnh của Trang Nhà nlsbaoloc.info. Chị Huỳnh Thị Hương cám ơn và tặng quà lưu niệm cho quý Thầy và các anh chị trong việc thực hiện Đặc San 2010.
Kế tiếp là đến phần trình diễn văn nghệ. Thật không uổng công các anh chị tập luyện. Chị Như Nguyên đã khéo dàn dựng một chương trình có đủ các tiết mục đơn ca, song ca, hợp ca. Các chị chịu khó sắm sửa trang phục rất ấn tựơng như áo dài màu tím cho bài hát Hoa Tím Ngày Xưa, áo bà ba khăn rằn cho hợp ca Khúc Nhạc Đồng Quê, áo tứ thân với nón quai thao cho điệu múa Cô Tấm Ngày Nay, áo dài khăn đóng với dải yếm đào cho hoạt cảnh Đi Chùa Hương. Các diễn viên nghiệp dư nầy đã đón nhận được sự tán thưởng nồng nhiệt của toàn thể ĐH.
Đến lúc Thầy Nghiêm Xuân Thịnh được mời lên sân khấu thì không khí lắng đọng. Giọng hát của Thầy yếu đi nhiều nhưng vẫn truyền cảm. Cuối bài hát thầy đọc tặng cho Đại Hội bốn câu thơ, nhiều bạn rưng rưng nước mắt.
Tiếp theo bài hát chế của Ngô Hữu Thành và Nguyển Văn Đạo lại kéo mọi ngươi về với cuộc vui và cứ thế. Sau cùng đến chương trình dạ vũ.
Đại Hội kết thúc trong niềm lưu luyến, bạn bè bắt tay nhau từ giã. Mai nầy mỗi ngừơi một hướng hẹn gặp lại 2 năm sau nhưng biết có được cùng chăng...
Cho nên tốt hơn hết là kéo thêm chương trình Hậu ĐH, sáng ngày hôm sau ở nhà Nguyễn Văn Đạo, bây giờ thì niềm vui òa vỡ. Mừng ĐH thành công, mừng anh em hội ngộ...các anh chị đem hết sở trường sở đoản của mình ra, nào thức ăn, nào bia bọt, nào những câu chuyện tiếu lâm… Thầy cô Phan Bá Sáu và Thầy cô Nguyễn văn Khuy cũng dễ dãi và thân mật ngồi nghe những cô cậu học trò của mình đều tuổi ngoài 60 mà hồn nhiên tươi trẻ lại. BTLợi hát bài "Cơm và Phở" xuất sắc đựơc tiền boa 20USD nộp cho quỹ Hội. Thầy Sáu nói lần sau muốn gây qũy NLS thì nhớ kêu BTLợi. Chị C X Liễu vô tư không hiểu kịp những câu chuyện tiếu lâm mấy chị kể cho nhau nghe đến khi Thái Tốt phiên dịch chị nói: hiểu rồi thì mấy chị lại kêu lớn lên: y.e.. làm mấy anh đang ngồi nhậu bàn bên kia phải chạy qua ...thật là vui...
Trong ngày Hậu ĐH nầy có thêm 1 người mới tìm đến đó là Trần Châu Hoành, MS 71, anh định cư ở San Jose. Một hôm tình cờ vào Google gõ NLS BảoLộc thì hiện lên Trang nhà nlsbaoloc.info . Vào thăm và tìm thấy tên cô bạn cùng lớp, mừng quá viết mail hỏi thăm, rồi liên lạc với nhau; được biết có ĐH nên đến tham dự. Từ bây giờ anh Mới và anh Tư Lung có thêm chiến hữu rồi nha. Còn 1 người nữa cũng khóa 71 ban CN, từ VN qua Mỹ thăm con nhân dịp ĐH, đã ghi danh tham dự. Ngô Hữu Thành rất vui mừng chào đón, đã hẹn đến nhưng sao chờ hoài chẳng thấy. Đinh Công Lý ơi! bạn đi lạc ở đâu rồi.
Ngày Hậu ĐH như vậy là kết thúc, một lần nữa lại chia tay, lại hẹn ngày gặp lại, lại lưu luyến,...ngày mai đã có người rời Cali...nhưng vẫn còn ngừơi ở lại… và thế là… hẹn hôm sau đến nhà anh Nguyễn Viêt Thắng ăn Bún Bò gọi là Hậu ĐH tập 2. Lần nầy chị Cao Xuân Liễu đem đến ổ bánh kem thật to riêng tặng các bạn tuổi Dần chúc mừng Sinh Nhật 60. Ai đó bắt giọng hát bài Happy Birthday và tiếp theo là bài hát Ò O Ó...O Ó Ò...mọi ngừơi được một trận cười nghiêng ngửa.
Đêm đó về nhà chị Kim Nguyên tôi và Thái Tốt thức đến 2 giờ sáng để tâm sự với chị Sâm và chị Nguyên. Tôi nghĩ như vậy đã là quá đủ. Nhưng sáng ngày hôm sau chưa thức dậy đã nghe chị Liễu gọi nhắn đến nhà Nguyễn Văn Đạo ăn Bún Ốc nhé. Ngô Hữu Thành cũng gọi: cố đến bữa nữa cho vui vớí anh em. Thôi thì phải cố vậy…
Hôm nay số hiện diện có vắng đi vài người nhưng tiếng cừơi vẫn không vơi. NH-Thành có nhã ý tặng lẳng hoa Lan cho vợ chồng NV-Đạo, cám ơn đã góp nhiều công sức cho sự thành công của ĐH, và một lẳng hoa Lan thứ hai anh Thành tặng anh chị Danh Thảo, sau đó anh chị nhường lại cho chị Như Nguyện, rồi chị Như Nguyện cũng xin nhường lại người kế tiếp, thế là lẵng hoa trôi tiếp... Riêng chị Kim Anh thủ quỹ thì tặng chủ nhà môt chai rượu… N V Đạo đinh khui ra mời anh em nhưng mọi người bảo để dành ĐH lần sau. Bấy giờ chị CX-Liễu mới đem ra một ổ bánh kem trên phủ đầy trái cây thật hấp dẫn. Anh Vương Thế Đức gọi đây là ổ bánh "Đuổi" vì sau khi ăn miếng bánh nầy thi người Cali không đuổỉ thì chúng tôi cũng phải ra về. Sau những ngày vui vẻ hạnh phúc bên nhau, Đại Hội 6 chỉ còn lại dư âm, nhưng kỷ niệm Tiền và Hậu Đai Hội thì luôn ghi nhớ mãi trong thâm tình Nông Lâm Súc Bảo Lộc chúng ta.
Little Sàigòn, viết xong chiều 7 tháng 7 năm 2010
Bùi Thị Lợi
Bùi Thị Lợi