Nếu tình tự nồng nàn, tiếng gọi quê hương mãnh liệt để dân Do Thái từ muôn phương tìm về vùng Đất Hứa, thì anh chị em chúng ta cũng từ thâm tình xưa, keo sơn cũ khởi đi từ ngôi trường NLS Bảo Lộc, nơi mà hơn một lần chị Bùi Thị Lợi đã ví von gọi: "Miền Đất Hứa". Chốn đấy, giờ đây, cách nơi nầy cả một khoảng trời mù khơi. Nhưng tình tự chốn cũ vẫn đậm đà để chúng ta, kẻ chân trời, người góc biển chọn miền đất lạ nơi đây và cùng nhau tìm về.
     Tìm về để thoả lòng muốn gặp những khuôn mặt thân quen, để cùng nhau nhắc nhớ về quãng đời đã vội trôi xa, và lắng lòng nghe dư âm cũ từ mối thâm tình cố cựu tuyệt diệu của nhau.
     Vượt muôn ngàn dặm tìm đến, những dòng chị Bùi Thị Lợi viết trong tâm cảnh của một chứng nhân, của một người tham dự, lòng reo vui với những rộn ràng của chính mình và của những người bạn đã một thời cùng lưu trú nơi "Miền Đất Hứa". (Trang Nhà)
 

Một Thoáng Rộn Ràng

Trời Cali những ngày cuối tháng 6 năm nay thời tiết có hơi khác thường, tôi nghe nói: "mọi năm vào khoảng đầu hè như vầy khí hậu chưa nóng lắm vậy mà... Thật khó chịu..."

Đó là cảm giác của những người ở đây. Riêng với tôi, một du khách từ VN qua, thì khí hậu ở đây mùa này thật tuyệt vời. Buổi sáng sớm khi chưa thấy ánh mặt trời, bước ra sân với gió lành lạnh, một chút sương đọng trên các khóm hoa đủ màu sắc gợi nhớ khung trời Bảo Lộc xa xưa... Đến trưa, trời nắng mọi người kêu nóng thì tôi lại thấy ấm nhưng khi bước vào bóng cây mát tôi lại nghe lạnh. Và khi chiều xuống thì mới thật tuyệt vời vì ở đây hoàng hôn kéo dài mãi đến tận 8, 9 giờ tối. Một ngày ở đây thật dài mà cũng trôi qua thật nhanh.

Thấm thoát thế mà đã gần đến ngày 3 tháng 7, ngày Đại Hội NLS Bảo Lộc lần thứ 6 ở Cali. Từ VN xa xôi, xin được "visa" tôi vội vã xách vali đi ngay, tuy đã đến Mỹ lần thứ 3 nhưng tôi vẫn cảm thấy xa lạ, lạc lõng ở một nơi không phải quê hương của mình.
 
Tôi lưu lại với nhà người chị ở vùng Santa Clarita cách chợ Phước Lộc Thọ của Little Saigon 2 giờ lái xe và nếu không có ai cho đi nhờ xe thì tôi đành chịu trận. Dù bạn bè có nhã ý đến rước nhưng hơi ngại vì khoảng cách hơi xa nên hôm bạn bè ở Santa Ana đãi tiệc đón mừng chị Thu Đức ở VN qua chơi, tôi không đến tham dự được, thật tiếc.

Sau đó, tôi đi San Jose thăm mấy đứa cháu, bây giờ tôi mới có cơ hội được gặp bạn bè NLS ở miền Bắc Cali. Chiều hôm đó, anh chị Lung Hương tuy bận rộn vì chuyến du lịch xa sắp tới nhưng vẫn dành thời giờ mời tôi đến nhà ăn Bún Bò Huế no nê. Võ Văn Thạch thì sốt sắng chở tôi đi Sacramento thăm bạn Nguyễn Hồng Sơn đang bị bệnh. Nguyễn Tôn Duyên thì rủ tôi đi uống cafe để được nghe kể chuyện Saigòn cho đỡ nhớ quê nhà. Sau đó là một cuộc họp mặt nho nhỏ ở nhà anh Nguyễn Thành Mới có đông đủ các anh Đinh Văn Lê, Tôn Thọ Tế, Hồ Hoa, Nguyễn Thế Bảo, Võ Thạch, Tôn Duyên, chị Thu Thanh... Vừa vui mừng chào đón người mới đến, vừa bàn chuyện đi tham dự ĐH, tình hình có vè sôi nổi lắm... Rất tiếc, tôi không lưu lại San Jose được lâu.

Khi tôi trở lại miền Nam Cali thì chứng kiến, cảm nhận không khí thật rộn ràng, điện thoại cầm tay của tôi reo liên tục, các anh chị gọi tôi xuống nhà anh Hồ Công Danh để tập văn nghệ chuẩn bị cho ĐH và dự tiệc mừng đón tôi. Nhớ năm 2005, tôi được bạn Ngô Hữu Thành tặng cho ổ bánh kem có dòng chữ Welcome USA. Lần này cũng thật hạnh phúc được chị Cao Thị Xuân Liễu tặng cho ổ bánh vừa đẹp vừa ngon. Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc trong vòng tay bạn bè... Gần 3 năm mới được gặp lại những gương mặt thân quen không có gì thay đổi. Các anh chị vẫn vui vẻ trẻ trung. Chị Kim Nguyên mang đến món tôm hùm với mì và các anh chị Lương-Hảo, Danh-Thảo, Thắng-Nguyên, Đạo-Hương, Tuấn-Huỳnh Hoa, Thanh-Kim Anh, Nguyễn Thị Thường, Nguyễn Thị Thoại, Bùi Nguyên Tùng và cả Kim Anh thủ quỹ... mỗi người một món ăn thật ngon thật hấp dẫn... Buổi tiệc được kết thúc nhanh chóng đề thời gian cho ban văn nghệ tập hát. Tôi thật ngưỡng mộ khi thấy nhiệt tình của các nàng dâu NLS đã hết lòng, hết sức phụ giúp chồng chuẩn bị thật chu đáo cho chương trình văn nghệ phục vụ ĐH. Tôi chợt nhớ những lần họp mặt NLS ở Saigon. Các bạn có bao giờ chuẩn bị hay tập luyện gì đâu, đến lúc được gọi lên thì nhớ bài nào hát bài ấy, vậy mà cũng vui lắm. Còn ở đây, các chị còn chịu khó may áo dài đồng phục cho màn hợp ca rồi còn tập múa... hoạt cảnh... cứ như là chuyên nghiệp...

Trong lúc các bạn văn nghệ tập hát thì các anh chị ngồi lại thảo luận về chương trình ĐH sắp tới, không phải mới hôm nay mà nghe đâu đã vài tuần trước rồi. Cứ mỗi cuối tuần, các anh chị hẹn nhau lại để tập hát, sắp xếp công việc chuẩn bị ĐH và bàn tính chuyện bầu Ban Điều Hành Hội. Tôi ngưỡng mộ sự đòan kết và tinh thần trách nhiệm của mọi người, chặt chẽ phân công rõ ràng, ai làm việc nấy. Là người ở xa mới đến, tôi cũng hăng hái nhận lời chị Liễu kêu gọi đứng vào Ban Hợp Ca, rồi còn xung phong đi theo các chị Châu Thị Nga, Kim Anh, Hạnh Nga đi mua những phụ liệu designe áo dài cho các chị trong ban văn nghệ. Các chị dẫn tôi đi lòng vòng mua sắm suốt 1 ngày ở khu phố (down town) Los đến nỗi chân tay mỏi nhừ, mắt mờ câm vì nhìn ngắm, lựa chọn...

Ngay ngày hôm sau, chị Kim Anh chở  tôi đến Hair & Nail Salon của chị Xuân Liễu để toute tôi từ đầu đến chân... và sau đó, tôi được Ngô Hữu Thành chở ra biển Laguna Beach ăn mực nướng kiểu Ý và bánh Piza thật ngon... Thời gian này, tôi thấy các anh chị gọi điện cho nhau liên tục, dặn dò, hỏi han, góp ý... tất cả vẫn là xoay quanh chương trình kế hoạch tổ chức ĐH sắp tới.

Tôi tin rằng với nhiệt tình sôi nổi và đầy thiện chí của các anh chị cũng như dưới sự hướng dẫn của Quý Thầy như Thầy Phan Bá Sáu, Thầy Nguyễn Văn Khuy, Thầy Nghiêm Xuân Thịnh... Đại Hội  lần thứ 6 sẽ thành công tốt đẹp và chuyến đi Mỹ của tôi lần này thật hạnh phúc, đáng đi và lòng tôi xác tín thêm: Quả tình bạn NLS Bảo Lộc của chúng ta thật tuyệt vời.

Bùi Thị Lợi
Viết xong chiều ngày 26 tháng 6 năm 2010
Cùng Tác Giả / Đề Tài