Kính dâng hương hồn Thầy GS.TS Dương Thiệu Tống với lòng biết ơn sâu xa.

alt

Thầy Châu Kim Lang (bên trái)

Một buổi tối cuối năm 19..., cả nhà đang theo dõi tiết mục văn nghệ của đài truyền hình bỗng có tiếng gọi ngoài cổng hỏi con tôi:

- Ba cháu có nhà không?

Vừa vào nhà, anh C chìa ra quyển sách:

- Sách của anh vừa in xong, tôi mang đến anh ngay một quyển, còn 20 quyển biếu tác giả, nhà xuất bản sẽ chuyển sau.

Đang đêm tôi phóng xe đạp về nhà mẹ tôi cách xa vài cây số để trình mẹ quyển sách mới in. Đạp xe ngang con đường dẫn đến nhà thầy tôi mà ròng rã gần mười năm mỗi sáng thứ bảy hằng tuần tôi đến nhà thầy nghe giảng về sư phạm. Quyển sách hình thành cũng nhờ sự dạy bảo của thầy. Một ý thoáng qua định ghé thầy nhưng lại thôi, đêm sắp khuya rồi.

Đến nhà, tôi đánh thức mẹ tôi dậy:

- Má ơi, sách của con in rồi.

Dưới ánh đèn ngủ vàng vọt, mẹ tôi ngồi ngay tại giường đọc lớn tựa sách. Mấy đứa cháu xúm quanh thêm phụ họa. Mẹ đọc rõ tên tôi trên trang đầu, lật trang trong đọc chậm từng tiếng: “Tài liệu tham khảo cho giáo viên”. Mẹ tôi thốt:

- À, sách sư phạm.

Tôi đứng lặng im. Mẹ tôi lật qua lật lại các trang bên trong, rồi thút thít khóc, hai bàn tay áp sách vào ngực.

Mẹ tôi từng là cô giáo sơ cấp, dạy học đến lúc hưu trí, mong muốn con cái sau nầy đi theo con đường dạy học. Mẹ tôi nói qua tiếng khóc:

- Thấy tên con in ở đầu sách, má vui lắm. Sách sư phạm như lòng ước mong của ba con ngày trước.

Mẹ tôi lần bước về phía bàn thờ :

- Anh ơi, ba nó ơi, con nó đã có sách sư phạm rồi.

Với lưng còng, má tôi vói tay đặt sách lên bàn thờ, trình ba tôi đã mất, xa mẹ tôi gần nửa thế kỷ. Mẹ tôi đứng lặng, nhìn lên bàn thờ như muốn nói điều gì với ba tôi. Tôi đứng lặng im trong phút thiêng liêng đó, nước mắt chảy ròng, thắm thía câu thơ của cụ nghè Dương Lâm trong tác phẩm Hành Trang:

“Thờ vua năm tháng còn dài

Mà ngày thờ mẹ vắn rồi phải lo…”

Đêm khuya tĩnh mịch, mùi nhang tỏa ấm gian nhà.

C.K.L. (năm1987)

(Trích Đặc San 2010)

Cùng Tác Giả / Đề Tài