Tiếng Phan Văn Thìn trong di động vang lên; bao giờ thì mày lên đây với tụi tao, tính làm con ma nhà họ Hứa hay sao mà cứ hứa Lèo hoài vậy?
 
Chỉ là lời hứa thôi chứ làm sao mà lên được trong khi những ngày cuối của một năm sắp hết với bao nhiêu công nợ phải thanh toán, mặc dầu rất nhớ đồng môn cũ ở xứ Bờ Lao Fec. 

Ừ - Mà cũng NHỚ thiệt đó;

Nhớ lại chuyện xưa của một thời,
Bún bò Chị Tráng khung trời Bờ Lao.
Hết tiền ký sổ ào ào,
Măng Đa đầu tháng hết vèo ngàn tư.
Ăn nhiều... Mắc nghẹn đồ hư ...
Còn ba ngàn sáu lại trừ tiền cơm.
Sau cùng còn lại sáu trăm,
Chắc là cuối tháng nhăn răng ký dài.
 
Vào học lâu ngày và được đàn anh chĩ dẫn cho mấy chiêu hấp dẫn để kiếm ăn, khi lỡ có đói bụng về đêm...
 
Một đêm đói bụng quá trời,
Bánh mì nóng hổi, Chú Tiều bán cho.
Bờ Lao thời đó buồn xo,
Nửa đêm đói quá phải mò kiếm ăn.
Hết tiền không lẻ lặng câm,
Đào khoai, nhổ sắn ...tay cầm su su.
Nửa đêm khói bếp mịt mù,
Đốt lò nấu đở bụng no đi nằm.

Đã NHỚ thì phải THƯƠNG, mà không thương sao được khi ở xa nhà lại nằm trên vùng trời lạnh lẻo với phong cảnh hữu tình, đẹp không có chổ chê khác xa với Sài Gòn xô bồ bụi bặm lúc bấy giờ.
Khi đã THƯƠNG thì ...

Sovene trăng sáng đồi trà,
Không gian gây lạnh có ta với nàng.
Trăng vàng chiếu xuống đồi nương,
Từng con đường nhỏ mù sương lạnh đầy.
Vòng tay ôm tấm thân này,
Chuyền nhau hơi ấm, tỏ bày nhỏ to.
Trời khuya sương xuống mịt mờ,
Nắm tay hai đứa trở về nhà thôi.
 
Cũng là THƯƠNG ....

Một hôm chợt nhớ đến Trường,
Cho dù vợ cản nhưng đường cứ đi.
Nhớ ư ...Thì nhớ cái gì?
Hoàng Hoa Lộ cũ thiên di mất rồi.
Lưu xá đổi chủ mấy đời,
Còn đâu hình bóng một thời xa xưa.
Chiều nay có kẻ ngu ngơ,
Tìm về Trường cũ làm thơ khóc đời ...

Có NHỚ có THƯƠNG và có chút BUỒN, Bởi vì tất cả những hình ảnh thân yêu ngày xưa chỉ còn trong tâm tưởng mà thôi. Cho nên ...

Chút Nhớ, Chút Thương lẫn Chút Buồn,
Nhớ bao kỷ niệm tại Trường Nông Lâm.
Thương ai, thì cũng người dưng...
Mối tình đơn lẽ mà thương một đời.
Buồn cho thế sự đổi dời,
Đau lòng bao kẻ xa rời Trường Xưa ...
 
Dương Xuân Triều
Cùng Tác Giả / Đề Tài