Một trong những nhạc phẩm khá thịnh hành và được ưa chuộng hát mỗi dạo xuân về vào thập niên 60-70 của thế kỷ trước là bài “Xuân này con không về” qua tiếng hát của ca sĩ Duy Khánh. Với tâm tình nhung nhớ quê nhà của những người tha hương nên trong những buổi sinh hoạt của các hội đoàn chào mừng tất niên, tân niên tại hải ngoại vào dịp Tết, bản nhạc nầy vẫn còn được ưa chuộng và ngân nga.
Dịp Xuân về, những người con vì lý do nầy hay lý do khác xa nhà luôn nghĩ đến không khí vui vầy, xum họp gia đình nên ai cũng muốn về thăm và rất buồn nếu không thực hiện được. Cùng tâm trạng ấy, các bậc cha mẹ có con cái ly hương cũng thương nhớ, cũng ngóng trông ngày về của các con.
Trang Nhà nhận được bài thơ của anh Dương Xuân Triều tỏ bày niềm thương yêu, ngóng đợi của anh và gia đình với đứa con duy nhất đang du học tại Nhật. Dù biết rằng đứa con yêu quý của mình không thể về được trong những ngày Tết sắp đến nhưng anh vẫn mong, vẫn nhớ, vẫn chờ... (
Trang Nhà)
ĐẦU NĂM MẸ NHỚ CON
Cha ngồi ngó mãi ra đường
Mẹ ngồi góc bếp đoạn trường nhớ con
Cuối năm trông đợi mỏi mòn
Bóng con cách biệt ngàn phương mẹ chờ
Mồng Một rồi cũng đi qua
Mâm cơm cúng tết, bánh quà còn đây
Mẹ ngồi thở ngắn thở dài
Nhớ con nhớ quá lòng nầy ai hay
Mồng hai rồi sẽ mồng ba
Quê người có Tết có quà cho con
Mẹ trông trông đợi mỏi mòn
Đoàn viên con trẻ trong lòng mẹ yêu
Dương Xuân Triều
Mồng 2 Tết Canh Dần
Thương tặng bà xã yêu