altNgồi đây nhớ lại những hình ảnh ngày xưa của ngôi trường mà mình có một thời gian không dài mà cũng không ngắn gắn bó với nó, với biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui của một thời mới lớn ...

 Và hôm nay ngồi lại hồi tưởng lại và chép thành những bài thơ về những Địa Linh Nhân Kiệt của Trường xưa với những bài thơ dân dã xin gởi đến Thầy Cô Bạn Bè Các Anh Các Chị đọc để cùng hồi tưởng lại những hình ảnh đẹp về ngôi Trường ngày xưa của chúng ta đang dần biến dạng đi theo cùng năm tháng đổi thay ...

 Trước mặt Trường của chúng ta là Núi Đại Bình và ...

 
Cây cao trên núi Đại Bình,
Thời gian mất hết như tình chia xa.
Thánh Tâm hồ cũ thành nhà,
Một thời hoa mộng đã qua mất rồi.
 
Bước vào cổng lối Trường xưa, chúng ta sẽ bắt gặp bên phải một ngôi nhà nằm riêng rẽ, đó là Văn Phòng và cũng là nơi ...
 
Đầu năm nhập học đóng tiền,
Măng Đa mỗi tháng ký liền ở đây.
Thực Hành Nông Trại Sổ Tay,
Đóng Tiền Bác Nhất, lãnh ngay đem về.
Hoãn Dịch, Học Bạ nhiều khi ...
Đi lên đi xuống vị chi mấy vòng.
Bên Hông đất của văn phòng,
Một rừng bóng mát ngã lưng trưa hè.
 
Và nhìn qua bên trái là các Dãy Nhà Học A, B, C với những
 
Nhà A tiên khởi lớp Mười,
Bước chân bỡ ngỡ tôi vào lớp tôi.
Tình đầu như bóng chiều rơi,
Để cho lòng dạ chơi vơi đêm về.
Nhà B nằm giữa khung trời,
Với Đổ Mai Lộ, Lưng thời Hoàng Hoa
Nhà C nằm cận ngã tư,
Gặp nhau lần chót trước giờ chia tay.
Mấy ngày ngồi lớp Mười Hai,
Mùa Hè Đỏ Lữa, Thân này đi xa .
 
Sau những dãy nhà học và văn phòng, Chúng ta gặp Hoàng Hoa Lộ với những chùm hoa vàng trãi dài chạy ngang cột cờ. Và Cột Cờ ngày xưa với những kỷ niệm của Anh Em lưu xá được thể hiện như sau (đây chỉ là một khía cạnh sống thôi nhá, chứ không phải là tất cả). Mong rằng Anh Em mình ngày xưa ai có tham dự xin đừng buồn, bởi vì lúc đó chúng ta là những đứa con nít đang tập làm người lớn nên...
 
Mền Len khoét lỗ tròng vào,
Chở che hơi lạnh thấm sâu thân mình.
Năm thằng bạn tuổi học sinh,
Cột cờ ngồi tựa ngắm nhìn người qua.
Ngắm nhìn và chọc người ta ...
Các Cô qua lại phải ba bốn người.
Bóng Hồng lỡ đi một người,
Phải bước cho lẹ không thời chúng trêu ...
 
Và sát ngay cột cờ là Nhà Tổng Giám Canh (văn phòng làm việc) nằm bên trái đường đi xuống xưỡng cơ khí cũng như sân vận động của Trường. Là một nhà sàn gỗ như sau;
 
Nằm ngay một góc Cột Cờ,
Trên đường đi xuống rừng xưa một thời.
Nhà sàn trên cọc đá xây,
Mái Tôn vách ván sơn màu dương xanh.
Lan can tay nắm thanh thanh,
Là nơi làm việc Thầy Hanh một thời.
Chiều nay ngồi cột cờ chơi,
Nhà xưa cảnh cũ, phá rồi còn đâu .
 
Cũng từ ngã tư cột cờ này, Lưu xá A nằm bên phải, năm tôi học lớp 10 Thủy Lâm 70-71 cùng với các Lưu Xá B C D là những lưu xá dành cho Nam sinh còn Nữ sinh là Lưu Xá E. Qua năm lớp 11 Thủy Lâm 71-72. Các chị em nữ sinh chuyển về Lưu Xá A và Trưởng Lưu Xá lúc bấy giờ là Chị Bùi Thị Lợi, Hippie Lợi, được bao bọc với một hàng rào kẽm gai. Mỗi tối đều thấy Chị Lợi xách đèn pin đi vòng Lưu Xá kiểm tra, thỉnh thoảng cũng bắt gặp một số bạn trai tò mò.

Vui buồn lưu xá ngày xưa,
Mênh mang nỗi nhớ ngày xa xôi rồi.
Ánh mắt bắt gặp một người ...
Đêm về mộng tưởng bồi hồi nhớ thương.
Tương tư với mối tình câm,
Để cho dòng lệ đôi dòng lệ rơi ...
Hôm nay Trường cũ tôi ngồi,
Nhớ sao là nhớ đến người ngày xưa.

Băng qua Hoàng Hoa Lộ xưa ngược về hướng Lưu Xá E là Đại Thính Đường và những đêm văn nghệ thi đua và những đêm Đại nhạc hội, phát hiện tài năng mới ...

Vết Lăn Trầm lắng cuộc đời,
Hôm qua nghe lại nhớ người ngày xưa.
Thính Đường ... giọng hát trời mơ,
Blao Trường cũ ngày xa xôi rồi.
Đổi thay thế sự mấy thời,
Hôm nay ngồi lại nhớ trời Blao.
Đại Thính Đường ngày cũ chìm sâu,
Hình xưa bóng cũ, tìm đâu bây giờ.

Bên hông Đại Thính Đường có Phượng Vĩ Lộ. Thời tôi còn học là những dãy nhà dạng biệt thự riêng biệt dành cho các Thầy dạy ở Trường Như nhà 5 - 6- 7 và nay người ta dùng xe cuốc xe bang phá bỏ tất cả và một bức tường gạch xi măng chạy dài từ lộ 20  đến qua khỏi bên hông Lưu Xá E để tách biệt hẵn ra ...

Nhà 5 - 6 - 7 đâu rồi,
Còn Phượng Vĩ Lộ giữa trời Blao.
Hôm qua xe cuốc chạy vào,
Hôm nay ngó lại lòng sao ngỡ ngàng.
Nhà xưa là đống xà bần ...
Cây, Tole, gạch, ngói vẫy vung giữa đường.
Càng nhiều kỷ niệm càng thương,
Mà thôi ...Dâu Biển chớ buồn làm chi

 
Có một thời gian dài tôi sống ở nhà số 7, có một kỷ niệm vui, nay xin nhắc lại, bởi vì lúc đó hệ thống nước máy trên trường mình rất yếu nước chảy rỉ rỉ nên bạn bè hay rủ nhau xuống Hồ Thánh Tâm tắm. Một lần đi tắm với anh Nguyễn Tôn Duyên và bị anh Duyên chê ...

Xuống đi còn sợ cái gì ?
Nước hồ lạnh quá, da thì nổi gai.
Bạn rằng mày nhát quá trời,
Sao giống con gái không chơi với mày.
Mới đó bốn chục năm rồi ...
Về Thăm Trường Cũ kiếm hoài không ra.
Hồ xưa, Đỗ Hữu đồi trà,
Thì ra chiếm đất xây nhà còn đâu.

Thời gian nội trú trong Trường có hai nhân vật nổi tiếng trong Trường mà không nhắc đến có nghĩa là vô ơn và gây mất lòng cô bác và Anh Chị Em mình. Đó là Bún Bò Chị Tráng ...

Qua mấy cây thông quán hiện ra,
Bún Bò cay mặn xứ Huế ta.
Sáng lạnh nhâm nhi bún bò nóng ...
Bao năm trở lại quán đâu cà ...?

Và Quán Bà Tề với bao duyên nợ cầm cô căn cước bọc nhựa ...

Bánh mì Baguette với bơ đường ...
Cuối tháng hết tiền có gì hơn.
Bastos Lux tròn hơi khói ...
Nhâm nhi Bạc Xỉu* biết đâu tìm.

Căn cước tùy thân đem cống nạp,
Tha hồ ký sổ mút mùa luôn...
Hỏi ai nội trú Nông Lâm Súc...
Chuyện cũ ngày xưa chút vui buồn.

Vung vít ký bao bạn bè luôn,
Cà Phê, Thuốc Lá, thêm ăn sáng.
Măng đa trả hết chớ có buồn ...
* bạc xỉu; cà phê sữa.

Ngày xưa rừng chung quanh Xứ Bảo Lộc và trong Trường có rất nhiều loài phong lan rừng rất đẹp và gần tết hay nghỉ hè là kéo nhau trèo cây hái lan đem về Sài gòn như là món quà và chiến tích của tuổi thiếu niên ưa làm người hùng ...

Vòng nài số tám mang vào,
Ôm cây đại thụ leo cao một lần.
Trên cao là Nhất Điểm Hồng,
Long Tu, Ngọc Điểm lan rừng Blao.
Trường ta trên những cây Sao,
Phong Lan vài loại nhưng nào dám leo
Kỷ luật thì chết nên t ...o.
Đuổi học thì khổ dám trèo lên đâu.

Thời gian năm tháng trôi qua là lúc chúng ta bắt đầu già đi. Những hình ảnh những kỷ niệm về Trường xưa dù có mất đi, hay chỉ còn lại trong tâm tưởng nhưng chúng ta phải lấy làm vinh hạnh vì có một thời gian cho dù nhiều hay ít đã sống nơi đó với bao kỷ niệm buồn vui và để kết thúc bài viết này bằng một bài thơ ...

Gom bao kỷ niệm một đời,
Không gì sâu đậm bằng thời Nông Lâm...
Blao Trường cũ xa xăm,
Thơ ngây, vụng dại, tình đơn, một đời.
Kiếm đâu Thánh Địa Một thời,
Rong chơi, an nghỉ ... giữa trời đạn bom.
Chỉ buồn nhân ảnh không còn,
Tiếc thay một thuở vàng son mất rồi.
Cùng Tác Giả / Đề Tài