
Lưu Xá ngày xưa lắm vui buồn,
Chuyện buồn? A Lê Hấp... Đá mày luôn.
Chuyện vui kể được hai tờ giấy,
Hai năm lưu xá có gì hơn ...
Có nhũng cái vui, do thời gian rãnh rổi khá nhiều và đời sống tự do nên đôi khi trở thành tự lo trong chuyện cơm nước hàng ngày vì sống một mình thêm một vài bạn cũ là những anh hùng rơm của ngày xưa, vốn mang tư tưởng là Một phút huy hoàng, rồi chợt tắt ..... vung tay quá trớn rốt cuộc tiền măng đa còn lại không đủ đóng tiền cơm tháng, bởi vậy nên mới xảy ra những tình huống như sau.
Bữa Cơm Thời Chới Với ...
Bứt ngọn Tàu Bay, Nhãn Lồng,
Tôm Khô giã nát mỡ hành, canh ngon.
Lá Giang mấy đọt mềm non,
Thịt Bò Ba Lát*, là con ông Trời
Đặc sản cao cấp một thời ...
Dân Nông Lâm Súc, mấy người được ăn.
Cơm Tháng mấy món Quẫn Quanh,
Lưu xá tự nấu, mới thành món ngon
*Thịt Bò 3 Lát - Đồ Hộp Quân Đội Mỹ
Đêm trên Trường vừa buồn vừa lạnh mà càng lạnh thì lại càng thèm ăn và tập thêm cái tính là thèm rượu, mà thèm rượu thì hay kể những món mồi. Nghe một người nói cuối nguồn Hồ Đồng Nai, dọc theo hai bên bờ nước, con Hến nước ngọt sinh sôi nảy nỡ đều. Vậy là có mồi để đưa cay rồi đây...
Cuối Hồ Đồng Nai Hến sống đầy...
Xúc về chà sạch. Chú mày luộc lên.
Bóc vỏ hành mỡ xào ngon,
Thêm vài ly Đế hỏi còn chi hơn.
Cuối Hồ Đồng Nai Hến sống đầy...
Xúc về chà sạch. Chú mày luộc lên.
Bóc vỏ hành mỡ xào ngon,
Thêm vài ly Đế hỏi còn chi hơn.
Những ngày rãnh rỗi nếu như không có sinh hoạt vui chơi với hội đoàn, thì hai hay mấy đứa dẫn nhau vào Đồn Điền Nam Phương dưới chân núi Đại Bình tắm suối và....
Mời em vô núi Đại Bình ,
Suối sâu thì chỉ có mình với ta .
Đắp bờ, chận lạch cá qua ,
Bắt đầy một giỏ, là quà Trời ban .
Trèo lên mấy đụn sườn non,
Chùm Bao, Lá Bứa hái cùng Tàu Bay.
Thời gian còn lại của ngày,
Hai đứa tắm NUDE... Chỉ mày với tao...
Sân banh ngày xưa của Trường từ Lưu Xá C ngó ra vào những đêm trăng sáng là một cảnh quang rất đẹp. Nhớ những đêm trăng lạnh bắt ghế ra ngồi trên balcon của lưu xá mà nhìn ra. Nhìn trăng, nhìn trời và nhìn đất thì đẹp vô cùng.
Mời em vô núi Đại Bình ,
Suối sâu thì chỉ có mình với ta .
Đắp bờ, chận lạch cá qua ,
Bắt đầy một giỏ, là quà Trời ban .
Trèo lên mấy đụn sườn non,
Chùm Bao, Lá Bứa hái cùng Tàu Bay.
Thời gian còn lại của ngày,
Hai đứa tắm NUDE... Chỉ mày với tao...
Sân banh ngày xưa của Trường từ Lưu Xá C ngó ra vào những đêm trăng sáng là một cảnh quang rất đẹp. Nhớ những đêm trăng lạnh bắt ghế ra ngồi trên balcon của lưu xá mà nhìn ra. Nhìn trăng, nhìn trời và nhìn đất thì đẹp vô cùng.
Một lần có Anh Trần Thành Tố, tức Tố Thượng từ Sài Gòn lên chơi mà thực sự mình biết là lên chơi và tìm ngó lại một bóng hình mà Anh ta từng si dại vẩn còn học lại trên Trường, chứ chưa ra trường ...
Đêm Anh ta ở lại Trường là một đêm trăng sáng. Phùng Minh Hùng, còn gọi là Hùng Trung Sĩ, nay đã mất. Từ đâu về vai mang khẩu súng Carbine M1 và một cây đèn săn đêm. Anh Hùng hỏi mình là có ra sân banh săn thỏ với Anh ta không? Mình Okay liền, vì tò mò mà thôi và như lời Anh Hùng nói tụi mình kiếm cái gì lạ để đãi Anh Tố. Đêm săn diễn biến như sau...
Carbine nạp đủ mười viên,
Đèn săn trên trán, Trời trăng đón mời.
Sân banh trường cũ một thời,
Sáng trăng Thỏ dại, chạy chơi kiếm mồi .
Gốc cây, giương súng, nín hơi,
Đoành, đoành mấy phát, xin mời thui lông.
Mổ bụng làm sạch gan, lòng.
Rô ti, kho mặn ấm lòng đế ngon.
Carbine nạp đủ mười viên,
Đèn săn trên trán, Trời trăng đón mời.
Sân banh trường cũ một thời,
Sáng trăng Thỏ dại, chạy chơi kiếm mồi .
Gốc cây, giương súng, nín hơi,
Đoành, đoành mấy phát, xin mời thui lông.
Mổ bụng làm sạch gan, lòng.
Rô ti, kho mặn ấm lòng đế ngon.
Nhớ lại những đêm trăng trên Trường xưa, hay những đêm trăng trên những đồi trà của Đồn Điền Sovene. Trong vườn cà phê Arabica và những đồi trăng xưa trên cao nguyên Lâm Viên và cao nguyên Muông Mạ.
Một vòng Trường cũ đêm trăng,
Nhà học ngày ấy, có còn dấu xưa.
Lưu Xá dưới ánh trăng mờ,
Tường rêu, mái cũ, hồn xưa khuất chìm.
Thính Đường, Ơi những bóng hình
Còn đâu một thưở ân tình xa xưa.
Đêm nay trời đất mờ mờ...
Một vòng khắp chốn thẩn thờ nhớ ai...
Ơi , Những Đêm Trăng Sáng trên những đồi trăng xưa... Xa mất rồi.
Một vòng Trường cũ đêm trăng,
Nhà học ngày ấy, có còn dấu xưa.
Lưu Xá dưới ánh trăng mờ,
Tường rêu, mái cũ, hồn xưa khuất chìm.
Thính Đường, Ơi những bóng hình
Còn đâu một thưở ân tình xa xưa.
Đêm nay trời đất mờ mờ...
Một vòng khắp chốn thẩn thờ nhớ ai...
Ơi , Những Đêm Trăng Sáng trên những đồi trăng xưa... Xa mất rồi.
Dương Xuân Triều