Mời anh về Tây Bắc - Trần Mộng Tú (sưu tầm)
Tháng Bảy mời anh về Tây Bắc
thăm Oải Hương nhuộm tím một trời
Nhặt hộ nhánh hoa trên vai áo
Tình lỡ… (Nguyễn Ngọc Tư) - Sưu tầm

1. Lâu rồi, má tôi có đi coi phim Công lý báo thù người ta chiếu đằng sân Xã ủy. Dượng Bảy (lúc chưa phải là dượng Bảy) bữa đó cũng coi chung, ngồi kế bên má, gần cái phông vải lớn. Coi hát thì chỗ này là ngon lành nhất, nhìn đào kép rõ, mụt ruồi giả của họ bị rớt, hoặc áo vua rách mình cũng thấy, nhưng đây là chiếu bóng, cái phim từ đầu tới cuối chỉ ca hát với đánh nhau. Cứ mỗi lần nhân vật ra đòn là má tôi né, thấy máu má tôi che mắt kêu trời, tới cảnh mấy con trăn rắn lớn bò tới thì khán giả đều sụt lùi ngã rạp sắp lớp lên nhau la ó ré. Má tôi sợ tới quên trời đất, dúi mặt vô lưng người thanh niên lạ hoắc bên cạnh, tức dượng Bảy. Khi phim gần hết, nam nữ chính múa hát ứ ư thì dượng Bảy đã chính thức chạm vào ngón tay út của má.
Người Thầy và chiếc áo - Trần Mộng Tú - Sưu tầm

Một kỷ niệm của nhà thơ Trần Mộng Tú thời còn là một “nữ sinh Lớp Tám” cho chúng ta thấy tư cách của một thầy giáo và lòng tôn kính của phụ huynh học sinh đối với thầy, ở Sài Gòn trước đây hơn nửa thế kỷ. Thời đó không có cảnh phụ huynh học sinh de dọa thầy, cô, học trò tấn công cô giáo, hoặc bắt cô giáo quỳ trước công chúng, như đang diễn ra ở nước ta hiện nay!
Ngày ấy, các học sinh, thuần là học sinh của thầy cô giáo, tuyệt nhiên không là cháu ngoan của một chú, một bác bá láp nào cả. Lớn lên cũng không cần phải học tập tư tưởng, đạo đức của bất cứ một ai nhưng xã hội khá nề nếp, hiền hòa.
Ngày ấy, các học sinh, thuần là học sinh của thầy cô giáo, tuyệt nhiên không là cháu ngoan của một chú, một bác bá láp nào cả. Lớn lên cũng không cần phải học tập tư tưởng, đạo đức của bất cứ một ai nhưng xã hội khá nề nếp, hiền hòa.
Việt Nam đoạt nhiều Kỷ Lục Thế Giới từ nhiều ngàn trước - Trần Thị Sâm sưu tầm

Tổ chức Guinness Thế Giới gần đây liên tục nhận được yêu cầu xác nhận những kỷ lục Việt Nam đã đạt được nhiều ngàn năm trước. Theo một vị đại diện của tổ chức này cho hay, không phải chỉ là gần đây mà theo dòng lịch sử từ xa xưa nước Việt đã xác nhận những kỷ lục khiến nhân loại phải ngưỡng mộ, xin dẫn ra đây một số ví dụ tiêu biểu:
Thực vật họ Bầu, Bí - GS Thái Công Tụng
1.Tổng quan
Các loài thực vật như cây bầu, cây bí, cây mướp v.v. là những thực vật quen thuộc trong nông thôn Việt. Ca dao có câu:
Ðôi ta kết nghĩa tương giao
Nào là quả mận, quả đào đong đưa
Bùi ngùi quả ấu, quả dừa
Xanh xanh quả mướp, quả dưa, quả bầu
Nào là quả mận, quả đào đong đưa
Bùi ngùi quả ấu, quả dừa
Xanh xanh quả mướp, quả dưa, quả bầu
Nói về hạnh phúc của đôi vợ chồng nghèo, có câu:
Râu nấu với ruột bầu
Chồng chan, vợ húp gật gù khen ngon.
Người Nhà Quê (Nguyễn Ngọc Tư) - Tuyết Trần sưu tầm

"Họ nhọc nhằn cả đời để rồi cả đời nghèo khó, thiệt thòi."
Họ là ai? Là những người mang dép vào nhà mặc cho nền gạch bóng lộn. Vì "mù" luật giao thông, họ lừng khừng qua đường trước mũi xe ta (ngay cả lúc ta quyết định dừng lại không thèm đi tiếp nữa). Họ hà tiện, thích ăn những món rẻ tiền bên đường, kém vệ sinh. Mặt mũi họ luôn đen đúa lem luốc, răng đầy bợn. Họ ăn mặc đơn điệu, luộm thuộm, có chưng diện cũng thô thiển, quê mùa, từ đôi bông tai vàng choé cho tới kiểu tóc uốn dợn. Họ viết chữ cực xấu (vì đôi khi trình độ chỉ tới lớp ba nhưng khoái nói chuyện chính trị văn hoá), họ cả tin vào chuyện thần thánh vẩn vơ, những tin đồn buồn cười, vô căn cứ...
Ngày Xuân Phiếm Luận Chữ Đồ - Chị Trần Thị Sâm sưu tầm
(Phóng tác theo ý tưởng của cụ Đồ Gàn)
Trong “Phiếm Luận Về Chữ Đồ” của cụ Đồ Gàn, theo cụ, trong tiếng Việt không có chữ nào có nhiều nghĩa và nhiều ứng dụng bằng chữ “đồ“. Chữ này chiếm một địa bàn rộng lớn vì nó được dùng để chỉ tất cả những dụng cụ tiện nghi mà con người sáng tạo ra để đáp ứng đời sống vật chất cho chính mình. Ví dụ như: Cái bàn, cái tủ, cái giường, cái ghế là… đồ đạc trong nhà. Cái cày, cái cuốc, cái xẻng là…đồ làm vườn, làm ruộng. Cây súng, lưỡi gươm, cung nỏ là… đồ binh khí. Con búp bê, trái banh, cỗ bài là… đồ chơi.